top of page

Đại Dịch Covid Và Lời Cảnh Tỉnh Của Trời Đất

ghpham1210

Đã cập nhật: 17 thg 8, 2024

Khoảng 3 tháng nay ngày nào tin tức về đại dịch trên khắp thế giới cũng luôn tràng ngập và hiện tại có thể xem là đã thoát khỏi sự kiểm soát của con người. Không biết rồi tương lai con người sẽ đi về đâu?


Theo thường năm thì tháng 3 là bắt đầu vào mùa Xuân, khí trời tốt đẹp dần không còn bão tuyết của mùa đông. Nhưng năm nay lại khác, bắt đầu từ tháng 3 hầu như khắp thế giới đang đối mặt với những thiên tai, mà không nhà khoa học nào đoán được và ngăn ngừa được. Đó là bão tuyết, núi lửa, động đất, cháy rừng, lũ lụt và các trận cuồng phong đã xảy ra cùng khắp nơi nơi. Trước những hiện tượng này thì anh em chúng ta, những người con ngoan của Sư Tổ và học trò của Thầy Cô nghĩ gì? và nên làm gì?


Những ý nghĩ sau đây là riêng bản thân tôi, một người môn sinh của Thầy Cô, nên đôi khi phải có sai sót không thể tránh được. Xin anh em cảm thông.


Pháp của Đức Sư Tổ thì quá diệu vợi, quá rộng lớn. Suốt bao năm qua theo sự hướng dẫn của Thầy Cô, tôi luôn tìm cách đào sâu vào các bài pháp của Ngài và đây là những điều mà tôi ngộ ra được về cơn đại dịch toàn cầu này:


1- Cơn đại dịch này đã làm sinh hoạt cả thế giới ngừng tắc lại, riêng chúng ta thì sao? Đây có phải là cơ hội rất tốt cho chúng ta có thời gian tĩnh tâm lại, suy ngẫm sâu hơn những bài giảng về vũ trụ, con người trong các bài pháp của Sư Tổ. Và nhất là cố gắng tìm ra những cách tốt đẹp nhất để thiền đường và pháp môn phát triển vững mạnh khi hoạt động trở lại bình thường. Như 2 câu thơ trong bài thơ Chân Lý của Sư Tổ:


Khi âm thầm lo phụng sự thiên cơ.

Lúc lừng lẫy mưu cầu cho nhân loại.


2- Con đường VDPHT là con đường đời đạo song tu. Về đời chúng ta sống có trách nhiệm với cuộc đời. Học yêu thương và làm lợi lạc cho con người. Về đạo chúng ta luôn sống trong thần lực của Tổ và là cánh tay nối dài của Tổ để giúp cho đời. Ngài sẽ gia trì và dẫn dắt tất cả các môn sinh trở về xum hợp với Ngài.


Những bài giảng của Tổ là pháp đương niệm đi theo nhịp tiến hóa chung của nhân loại mà trước đây chúng ta chưa từng được nghe nơi nào giảng dạy. Trong những bài pháp có đoạn Thầy Cô giảng dạy rằng: Con người hiện tại đang đứng trước buổi hoàng hôn của thời tận diệt, may thay pháp Tổ ra đời để giúp cho những người có thiện duyên đến được bến bờ hạnh phúc và bình yên.


Tổ dạy: Trần gian sẽ có nhiều biến động dị thường để dọn đường cho thời kỳ Thánh Đức, đó cũng là điều đại phước cho quả địa cầu, và đại phước cho những ai còn tồn tại sau cơn sàng lọc này. Vì vậy, các môn sinh phải ráng tu sửa, dọn mình, tự phê, tự kiểm, xem mình có đủ tiêu chuẩn để các Đấng Thiêng Liêng điểm đạo hay chưa. Các môn sinh phải biết: Pháp môn VDPHT là pháp môn của tình thương, thì các môn sinh phải phát triển hạt giống tình thương và dựa vào phương tiện của Ngài, để vun bồi đức hạnh của mình, hầu xây dựng nền tảng đạo đức hòa đồng. Đây là những điều kiện cần thiết để được tuyển chọn vào thời kỳ Thánh Đức.


3- Vũ trụ này là của Thượng Đế tạo ra, và muôn loài vạn vật là các con của Ngài. Riêng tôi luôn nhìn về góc cạnh mầu nhiệm của cuộc sống tôi xin chia sẽ ý nghĩ của mình như sau :


Chúng ta là tiểu hồn của Thượng Đế, lúc nghĩ về người cha chung của muôn loài tôi luôn nghĩ về cha mẹ ruột thịt của mình. Thời còn ở VN gia đình nào cũng lắm con, cha mẹ đều lo dạy dỗ cho những đứa con thơ của mình, tùy theo sự nghịch phá mà dùng lời răn đe hay roi vọt. Dầu có mạnh tay như thế nào thì không có cha mẹ nào muốn làm hại con của mình. Huống chi Đại Hồn là cha sinh ra tất cả muôn loài, tình yêu của Ngài dành cho tất cả thì quả lớn lao hơn cha mẹ ruột thịt của chúng ta rất nhiều. Do đó nhân quả mà chúng ta thường được dạy là làm ác thì phải bị trừng phạt, bị quả báo trong đó có nhân quả của cá nhân, của gia đình, của xã hội như cộng nghiệp chúng sanh, nói chung chỉ là những bài học mà Ơn Trên dạy dỗ cho những người con của Ngài mà thôi. Đại dịch rồi sẽ qua đi và một số đông nhân loại sẽ thức tỉnh và tiếp tục hành trình tiến hóa chung.


4- Thế giới chúng ta đang sống là thế giới hữu hình, thế giới này thực sự rất cần thiết cho sự học hỏi tiến hóa của các tiểu hồn. Do đó không có con người xấu xa mà chỉ có con người chưa hiểu biết mới làm ra sự xấu xa mà thôi. Nhân loại hiện có trên 7 tỉ người, điều lạ lùng là chẳng ai giống ai, điều đó có phải do trình độ căn cơ tiến hóa của linh hồn? Các bạn có từng suy nghĩ về điều nầy hay chưa?


5- Thiên nhiên bao quanh chúng ta từ những đỉnh núi cao phủ tuyết trắng xóa đến những biển cả mênh mông, những bông hoa đủ màu sắc, những cách rừng, những bãi cỏ xanh trông thật đẹp. Nhưng tất cả không đuợc bền lâu bởi chúng đều nằm trong sự vô thường biến đổi của Tạo Hóa.


Một trong những đoạn pháp Cô Thầy giảng dạy là con người, vạn vật, thiên nhiên là một tổng thể không thể tách rời, nhưng chúng ta có sống với suy nghĩ này hay không? Đời sống của chúng ta trong thế giới hôm nay quá bận rộn để rồi tất cả chúng ta hầu như không bao giờ tiếp cận thiên nhiên và nhìn lại chính mình.


Nói về con người như Thầy Cô đã dạy, con người trải qua thời gian tiến hóa cao hơn các loài vật do đó mà con người có được linh hồn, nhưng khi ở kiếp con người thì bắt đầu tạo nhiều nghiệp xấu nên cuộc đời phải chịu nhiều đắng cay đau khổ, do đó linh hồn phải bị trầm luân. Nếu con người chịu tu chịu sửa thì có thể cảm nhận được những điều nhiệm mầu của Thượng Đế ban cho.


Tổ dạy trong mỗi con người ai cũng có hai phần phàm ngã và chân ngã, là môn sinh VDPHT phải tu và sống với chân ngã của mình. Đây là điều kiện duy nhất để chúng ta phát triển tam hồn Bi Trí Dũng. Rồi dùng tam hồn này để đánh thức tình yêu thương chân chánh trong mỗi con người. Đó là điều Sư Tổ và Thầy Cô đã dạy cho chúng ta.


6- Những bài học mà tôi tâm đắc nhất từ bài giảng dạy của Sư Tổ và Thầy Cô là mục đích của một kiếp làm người. Con người từ đâu tới, tới thế gian này để làm gì và khi chết rời thế gian này thì đi về đâu? Đó là chân lý nên tôi tuyệt đối tin theo và đem ra thực hành. Khi chợt nhận ra mình đến thế gian này để học hỏi tiến hóa. Chúng ta xuống thế gian này là để đi học, để hiểu biết, để tiến hóa mà tiến hóa tức là chân lý.


7- Để học học những điều mầu nhiệm, điều tiên quyết nhất chính là sự khiêm tốn, khiêm tốn để học, càng học càng hiểu biết. Đời sống con người thực quá ngắn so với vũ trụ bao la, do đó những gì chúng ta hiểu biết được trong một kiếp người thì thực quá ít so với sự mênh mông của trời đất. Học hết kiếp này rồi đến kiếp sau và cứ học mãi không ngừng. Và sự khác biệt của mỗi con người là do tuổi đạo như Thầy Cô đã từng giảng dạy.


8- Tôi là một người tu theo pháp môn VDPHT, thì tôi nghĩ là môn sinh cấp 4 thì phải khiêm tốn hơn môn sinh cấp 1&2 và 3, cấp 5 thì phải khiêm tốn hơn cấp 4 và cứ như thế thì cấp càng cao thì sự khiêm tốn càng lớn, đó là niềm hãnh diện của pháp môn. Đặc biệt là các giảng huấn, tiếp tay Thầy Cô truyền đạt pháp của Sư Tổ, thì sự khiêm tốn phải được đặt lên hàng đầu, đó chính là tấm gương cho các đàn em của mình noi theo. Chỉ có sự khiêm tốn và tình yêu thương chân chánh mới mang sứ mạng truyền đạt pháp môn VDPHT của Sư Tổ và Thầy Cô giảng dạy ra cho nhân loại một cách chính xác và tốt đẹp.


Đây là những lời chia sẽ từ tình cảm chân thành, gởi đến các anh em trong đại gia đình VDPHT trong mùa đại dịch 2020.


Xin kính chào các bạn.

GH Điệp Nguyễn

0 lượt xem

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
bottom of page