top of page

Tú Hoa, Bàn Tay Từ Ái, Darwin

ghpham1210

Đã cập nhật: 11 thg 8, 2024

Mỗi người trong chúng ta ai cũng có lúc rơi vào vũng lầy đau khổ tuyệt vọng, hay bối rối hoang mang trước khúc quanh của cuộc đời, và tôi cũng không ngoại lệ.

Tôi mất mẹ từ khi lên một tuổi. Tôi đã được trưởng thành trong tình thương yêu vay mượn của mọi người. Vì không có ai để giải bài tâm sự, và cũng không có ai quan tâm hay hỏi han tôi điều gì, cho nên tôi trở thành ít nói. Bây giờ tôi phải mượn giấy và bút để giải bày tâm sự của lòng mình.


Thật không có gì hay bằng khi có một cách tay tình thương đưa tới cho ta dựa vào để truyền thêm sức mạnh, để vết thương trong ta được xoa dịu, để nguồn sống trong ta được đánh thức và giúp ta vượt qua được những đoạn đường nghiệt ngã.

Bàn tay ấy tuy không phải là phép mầu, nhưng nó hàm chứa một tình thương bao la rộng lớn. Nó có mặt kịp thời và hợp lý để dìu dắt và nâng đỡ sự đau khổ trong linh hồn của tôi. Đó là bàn tay nâng đỡ của ba tôi, người đã dẫn đắt tôi đi trong suốt đoạn đường đời, và đã dìu dắt tôi đi vào Pháp Môn thiền định vi diệu này. Ông biết được Pháp Môn này là vì ông được các môn sinh, anh chị đi trước giúp xoa dịu đi bệnh tật cho ông trong một cơ duyên ở Darwin, Australia.


Là một người hâm mộ đạo Phật, nên tôi đặt trọn lòng tin yêu của mình vào Pháp Mônvà cũng nhờ sự thiền định hằng ngày, tôi thấy bản thân mình dần thay đổi, và tôi đã tìm được sự lắng dịu trong tâm hồn của mình, cho dù cuộc sống điên đảo vẫn xoay quanh tôi.


Sự vi diệu này giống như một làn gió nhẹ, len lỏi thổi vào tâm thức khiến tôi bừng tỉnh giấc, và giác ngộ được những việc mình làm.


Bằng cả chân tình tôi muốn nói lên đôi lời cảm ơn từ trong đáy lòng mình, cám ơn ba tôi và cô tôi đã hướng dẫn và khuyến khích tôi đến với Pháp Môn.


Cám ơn những anh chị môn sinh đi trước đã cho tôi thấy được những điều hay lẻ phải đáng nên làm, là xã thân để giúp người.


Đặc biệt là lời cám ơn đến Thầy Cô người đã đem phước duyên này đến cho mọi người trong đó có tôi. Và Đức Sư Tổ Dasira Narada, Ngài đã ban cho tôi, cùng tất cả những môn sinh, đệ tử của Ngài một đôi bàn tay từ ái, một đôi bàn tay biết thương yêu người, mà tôi cứ ngỡ rằng đây chỉ là một giấc mơ.


Kính bút

Tú Hoa

10 lượt xem

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Bài Cảm Tưởng Của Jesse Veness

Vào tháng Giêng năm 2008, tôi đã bị một cơn đột quỵ nghiêm trọng. Lúc đó, một trong những bác sĩ đã nói rằng, tôi sẽ không thể đi lại hay...

Bài Cảm Tưởng Của Leslie Booth, Hamilton-Canada

Tôi tên là Leslie. Tôi trở thành thành viên của pháp môn VDPHT kể từ sau khóa học 12-17 tháng Sáu năm 2010. Nhân duyên để tôi được liên...

bottom of page