top of page

Phạm Hoàng Giao Hưởng, Học 'Sống', Houston

ghpham1210

Kính thưa Thầy Cô!


Con cũng như bao nhiêu bạn sinh viên trẻ khác mới bước vào đời cùng nhiều ước mơ và khát vọng. Có thể nói, việc học là việc quan trọng nhất đối với tất cả sinh viên. Thế nên, con dành nhiều thời gian để thu thập nhiều kiến thức nhằm chuẩn bị cho cuộc sống tương lai. Tuy nhiên, mãi cho tới lúc đến với Vi Diệu Pháp Hành Thiền, con mới được dạy rõ ràng thế nào là “Sống”. Đặc biệt, từ những điều trải qua trong khóa tu học cấp 5 ở Thiền Đường Trung Ương Seattle, con càng được tiếp thêm sức mạnh và niềm tin để biến lý tưởng thành hiện thực.

Khóa học này vô cùng ý nghĩa với con, con đã sống trong biển tình thương dào dạt trong suốt thời gian đó. Ngay cả từ Thiền Đường Houston, mọi người dành cho con sự ủng hộ về cả vật chất lẫn tinh thần. Tình đồng môn cũng thân thiết như tình cảm của những thành viên trong gia đình. Sau những giờ thiền định chung, luôn là những lời thăm hỏi cổ vũ, những cái xoa đầu, cái ôm khích lệ. Hơn thế nữa, các cô chú anh chị trong Thiền Đường còn hỗ trợ kinh phí để con được lên cấp. Ai cũng bảo con còn nhỏ phải để dành tiền đi học, ráng tu học là được rồi. Con chỉ biết nói lời “Cảm ơn” và lòng đầy ấp sự cảm kích và cảm giác mình được quan tâm như đứa con út trong nhà chuẩn bị đi học xa.

Có cơ hội được tham gia khóa học tổ chức tại Thiền Đường Trung Ương với con thật là niềm vui và sự may mắn lớn. Ngay lúc đến sân bay Seattle, đoàn chúng con đã được Thầy Norman ân cần đón tiếp và vừa ra cổng thì lại có hai chiếc xe đợi sẵn. Các chú bác chịu trách nhiệm đưa rước môn sinh, ai cũng đều vui tính và thân thiện nên thời gian trên xe suốt những ngày học, lúc nào cũng hào hứng. Khi về đến Thiền Đường Trung Ương, con không khỏi liên tưởng đến những lần về quê vì cảm giác quá ấm áp và bầu không khí bình yên. Con thấy thật là nhiều cô chú anh chị đồng môn ở khắp các Thiền Đường quy tụ về đang cùng nhau nói chuyện vui cười. Những khuôn mặt rạng rỡ vừa lạ mà cũng vừa quen. Thầy Cô với nụ cười rất tươi đang ân cần thăm hỏi môn sinh từ từng Thiền Đường. Bước vào phòng học, chúng con xá Tổ, bỗng thấy lòng nhẹ nhàng, thoải mái và hình như Ngài cũng đang cười hiền từ với tất cả môn sinh. Ban ẩm thực thì đã chuẩn bị sẵn sàng rất nhiều những món ăn thiệt ngon. Nếu trước đây con chỉ được nghe các cô, chú, bác từng đến tham gia tu học ở đây hết lời ca ngợi và xúc động với sự tiếp đón nồng hậu và chu đáo, thì bây giờ con đã hiểu rõ khi chính mình trải nghiệm. Quả đúng như lời Cô nói trong buổi sinh hoạt sau khóa học, Thiền Đường Seattle là “Thiên Đường Hạ Giới Thứ Nhất”. Lớp học vẫn chưa bắt đầu, mà con đã được học về tình thương rộng lớn, không phân biệt, và sự hòa đồng của pháp môn rất thực tế.

Ba ngày học tuy không dài nhưng đã cho con biết bao kỷ niệm đáng nhớ và giúp con sáng tỏ nhiều vấn đề. Qua sự giảng dạy của Thầy và Cô, các bài pháp cấp 5 như trận mưa rào tưới mát mảnh ruộng tâm con, dù biết rằng mình chỉ mới thu nhận được một chút trong sự thâm diệu của pháp Tổ, pháp vượt xuất thế gian. Khi được nghe dẫn giải về pháp sâu hơn, con càng cảm thấy sự thực tiễn và lợi ích rõ ràng trong pháp Tổ vì người học có thể từng bước chứng nghiệm theo thời gian tu học. Nương vào phương tiện Tổ cho, lúc thiền định và trị bệnh, con cảm nhận rất rõ ràng về năng lượng vũ trụ. Đến sinh hoạt trong Thiền Đường, con nhìn thấy con người bất kể tuổi tác, sắc tộc, trình độ, địa vị đều cũng chịu đau khổ về thân và tâm. Đồng thời, làm theo sự hướng dẫn từ Thầy Cô và các vị Giảng Huấn, con dần có được niềm an lạc khi giúp đỡ mọi người cũng như lúc áp dụng những lời pháp trong khi tiếp xúc với mọi người.

Để lại ấn tượng nhất là hôm học cuối, một ngày khó quên với thật nhiều xúc cảm. Nếu trước khi được mở luân xa, không khí vừa căng thẳng vừa hồi hộp, mọi người và cả con không biết mình sẽ thiền “đứng” có trụ vững không, thời gian dài không và có vượt qua được không. Thì sau hoàn tất và được cho phép: “Mọi người xả thiền”, không gian cùng thời gian như ngưng đọng bởi những cái ôm xiết thật chặt, những giọt nước mắt, những nụ cười như hòa tan cùng nhau mà vẫn chưa bày tỏ được trọn vẹn niềm hạnh phúc, và xúc động của các môn sinh. Lời lẽ hay thế nào cũng thành vụng về để biểu đạt tình cảm chân thành,“lòng biết ơn vô cùng”. Nói sao cho vừa với sự vất vả, hy sinh và tình thương của Thầy Cô. Suốt sáu tiếng đồng hồ liên tục, Thầy và Cô đã khai mở tất cả mười lăm luân xa cho từng người, với số môn sinh lên đến tám mươi bốn. Cho nên, thời khắc mỗi môn sinh khẽ thốt lời:“ Con cám ơn Thầy Cô”, cũng tự dặn lòng rằng sự tri ân không thể là lời nói suông mà có trách nhiệm là làm sao để xứng đáng với cấp và pháp mình đã thọ nhận.Lớp học đã kết thúc nhưng hạt giống Thầy Cô gieo trong tâm con lại đang trở mình mạnh mẽ để vươn lên. Hạnh phúc thay đã gặp được bậc minh sư trong thời mạt pháp, thật hân hạnh cho con vì đã và đang tu học dưới sự dẫn dắt của Thầy và Cô. Ôi! Công ơn của Tổ, và Thầy, Cô lớn lao dường nào. Ngày lại ngày, qua các giờ thiền định, các bài pháp của sư Tổ cùng lời dạy của Thầy Cô càng đi sâu vào tâm trí con. Đến hôm nay, con chợt nhận ra rằng những đạo lý đó đã trở thành những mẫu mực hành xử đời sống hằng ngày. Thầy và Cô luôn dạy rằng: “Học pháp phải hành pháp thì mới hiểu pháp”, con nhắc nhở mình cố gắng tập tỉnh thức từ những việc nhỏ. Nghĩ đến người khác khi mình chuẩn bị làm điều gì, nói điều gì và quan sát những ý nghĩ của mình chứ không phải phê phán người. Thầy Cô còn nhắc nhở chúng con là đừng tự làm khó mình, và hiện tại là hạnh phúc. Con sung sướng nhận ra sự hiện hữu của mọi người và mọi vật và cả mình trong những giây phút thực tập chỉ sống với hiện tại. Con thấy dễ chịu hơn nhiều khi gặp việc bất như ý trong học tập, làm việc và giao tiếp mà con nhớ quay về với hiện tại. Ngay lúc đó, mọi thứ trở nên rõ ràng, sinh động và đáng yêu hơn.

Đến với ngôi nhà Vi Diệu Pháp Hành Thiền, con được trang bị một hành trang đầy đủ và tuyệt vời để bước ra thế giới rộng lớn bên ngoài.“Bi, Trí, và Dũng” là định hướng của con đường tâm linh. “Hòa đồng với mọi người” trở thành nguyên tắc xử thế. Hành trình tiến hóa, bài học Đương Niệm, và luật Nhân Quả giải thích rõ ràng về con người và cuộc đời. Qua đó,con trưởng thành hơn trong nhận thức, biết phải kiềm chế mình trước sự cám dỗ bởi những tham muốn vô nghĩa, cũng như lòng hiếu thắng, và nông nổi của tuổi trẻ. Ý thức về trách nhiệm đối với bản thân, con người và cuộc đời đồng nghĩa là sống với thái độ tự giác, tích cực. Sức khỏe và sự bình an trong tâm hồn là nền tảng giúp con đương đầu cùng mọi khó khăn, thử thách. Sinh hoạt ở Thiền Đường, con luôn có cơ hội học về sự hy sinh, sự bình đẳng và đoàn kết. Bên cạnh đó, đây còn là nơi tổng hợp kinh nghiệm sống phong phú từ rất nhiều người “thầy miễn phí”, những cách nhìn nhận sự việc ở các khía cạnh khác nhau. Tấm gương sáng của các vị đồng môn tinh tấn tu hành giúp con càng phấn chấn, tự tin để sống và hành động sao cho hợp với lẽ đạo. Đối với con, nhà Tổ chính là nơi không tồn tại sự lo lắng, sợ hãi và tính toán, là một nơi cho con về an trú.

Xin cho con được dâng lên lời tri ân sâu sắc gửi đến Tổ, Thầy Cô và các cô, chú, bác, anh, chị đồng môn. Vinh dự thay được trở thành môn sinh Vi Diệu Pháp Hành Thiền, con nguyện cố gắng tinh tấn tu học, làm lợi ích cho cuộc đời, cho con người. Cầu mong “bóng cả” tỏa ra từ tình yêu thương của Tổ, của Thầy Cô luôn chở che tất cả môn sinh và mọi người cùng vững bước trên con đường tiến hóa.


Môn Sinh Phạm Hoàng Giao Hưởng - TD Houston

Ngày 07 tháng 10 năm 2012.

0 lượt xem

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Tú Hoa, Bàn Tay Từ Ái, Darwin

Mỗi người trong chúng ta ai cũng có lúc rơi vào vũng lầy đau khổ tuyệt vọng, hay bối rối hoang mang trước khúc quanh của cuộc đời, và tôi...

Bài Cảm Tưởng Của Jesse Veness

Vào tháng Giêng năm 2008, tôi đã bị một cơn đột quỵ nghiêm trọng. Lúc đó, một trong những bác sĩ đã nói rằng, tôi sẽ không thể đi lại hay...

bottom of page