top of page

NS.34_Cảm Tưởng

ghpham1210

Đã cập nhật: 25 thg 9, 2024

Môn sinh Hồng Mai (TĐ Mississauga)


Có bao giờ ta tự hỏi vì sao ta theo học pháp môn Vi Diệu Pháp Hành Thiền? Vì sao ta cần phải tu học? Vì sao ta cần phải có thiền đường?


Có phải trước kia ta đến với pháp môn VDPHT để trị trên cái thân bệnh, sau đó ta còn được học làm cách nào để trị cái tâm bệnh của mình? Ta đã được Thầy và Cô, nhị vị trưởng môn hướng dẫn rằng: chính cái tâm ta bệnh, nó làm cho cái thân ta bệnh, mà bệnh cũng là nghiệp, mà nghiệp thì không thể nào hóa giải được nếu không có công đức. Vậy tạo công đức bằng cách nào để giãi nghiệp?


Đức Sư Tổ DASIRA NARADA cho chúng ta một phương tiện ở đôi bàn tay đặt bệnh giúp người, hầu hóa giải đi nghiệp của mình đã gây ra từ nhiều đời nhiều kiếp. Ngài còn dạy ta phát triển lòng từ tâm, hy sinh thời gian đến TĐ dấn thân và phụng sự cho mọi người để tạo nên công đức. Mà giúp người cũng có nghĩa là giúp mình. Ngài đã khai tâm mở trí cho chúng ta thì chúng ta phải nương theo đó mà hành xử. Thiền Đường là nơi anh chị em mình tu học, là chỗ dựa tinh thần của linh hồn mình như Thầy và Cô đã dạy. Chúng ta cũng đồng tâm học pháp Tổ, hành pháp Tổ và hiểu được giáo nghĩa của Ngài thì việc làm của ta mới có kết quả. Học đạo mà không hiểu đạo thì việc làm của ta đi ngược lại với pháp môn. Tu là sửa, từ xấu tới tốt. Từ con người vô minh thiếu hiểu biết để trở thành con người sáng suốt có trí tuệ. Nếu theo Ngài tu học mà ta không sửa đổi tâm tánh, chấp chứa lòng tham lam ích kỷ, tỵ hiềm, chấp ta ngã mạn thì trí tuệ không phát sinh, thì việc làm của ta không có chánh nghĩa. Phần nhiều những người mới tập tu dể bị gãy đổ đường tu là vì họ chỉ nhìn thấy những lỗi lầm sai trái của người khác rồi chấp vào đó không chịu buông bỏ nên đã bị kẹt lại ở cái bài học thấp hèn này. Vì vậy Tổ dạy ta luôn luôn kiểm soát về mình. Trong lúc ta thiền định, tìm cho ra được những lỗi lầm, dù là một khuyết điểm nhỏ. Ta quán về nội tâm, xem tư tưởng, lời nói, hành động của mình có ảnh hưởng đến những người khác hay không ? Những việc ta làm bằng tâm bình đẳng hay vì lòng tự mãn; bằng tâm chân thật, hay vì lòng ích kỷ. Nếu ta nhìn ra những khuyết điểm đó mà ta quyết tâm sửa đổi thì có nghĩa là ta đã kềm chế được cái phàm ngã của chính mình. Khi tâm thức ta nâng cao theo chiều hướng thiện, cởi bỏ được dục vọng ham muốn thì trí tuệ ta mới sáng suốt nhận định được đúng sai, thì không có ai chiêu dụ và chinh phục ta được. Nhất tâm vững niềm tin ở Tổ, bền lòng trung kiên với Thầy Cô, sát cánh cùng các bạn đồng hướng tu hành như những sợi móc xích kết lại với nhau, thì không có gì có thể bức phá được sức mạnh của tâm bền, trí vững. Chúng ta được may mắn tiếp cận với Thầy Cô và được sự giảng dạy giáo pháp của Tổ, cho nên chúng ta phải chia sẻ những gì chúng ta học hỏi và hiểu biết về pháp của Ngài, và những lợi ích của pháp môn, hầu giúp cho mọi người cùng hiểu biết đường hướng tâm linh mà họ đang theo học, để họ không bị sự cám dỗ bên ngoài lôi kéo, vì học pháp Tổ không phải người nào cũng hiểu như nhau, vì căn cơ hạnh nghiệp của từng người khác nhau. Chúng ta đã xuất ra khỏi cái tình thương yêu hạn hẹp của gia đình để phát triển tình thương yêu rộng lớn trong tâm chúng ta, thì TĐ là nơi để chúng ta có phương tiện ban rải tình thương, là nơi đào tạo những linh hồn tu sửa và giúp đời. Chúng ta phải thương yêu và hoà thuận, khoan dung và tha thứ cho nhau để đạt được cái tình thương đại đồng, có như vậy tâm của ta mới đồng tâm với Tổ, thì lực gia trì của Ngài sẽ che chở cho chúng ta. Ánh sáng chân lý của Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta tìm đường trở về nguồn cội. Vì vậy chúng ta phải nhất tâm cộng lực gìn giữ TĐ, duy trì pháp Tổ và hợp tác với các Ngài để dìu dắt những người hữu duyên cùng ta tu học, vì họ là anh em của chúng ta.


Riêng bản thân tôi chuyển đổi rất nhiều kể từ ngày tôi học pháp môn VDPHT này. Cuộc sống của tôi có ý nghĩa hơn. Tôi có thể làm được việc hữu ích cho đời bằng phương tiện Tổ cho. Đời sống tinh thần thảnh thơi hơn. Thân tâm an lạc hơn, vì tôi cảm thấy không còn bị vật chất đời thường lôi cuốn. Nay tôi có một hướng đi mới, một hướng đi tâm linh để tìm về với con người thật của chính mình. Tổ đã đánh thức sự ngủ mê trong tôi, cho tôi biết mình là ai? Từ đâu đến đây? Và đến đây để làm gì? Thây Cô là những người thay Tổ hướng dẫn dạy dỗ tôi, vun trồng chăm bón hạt giống Bồ Đề tâm trong tôi bằng những bài pháp chân lý Tổ, để hạt giống ấy nương theo đó mà đâm chồi nở nhụy. Những gì Thầy Cô giảng dạy, tôi khắc tâm ghi nhớ, vì vậy không có pháp cứu độ nào thích hợp với tôi bằng pháp môn VDPHT. Chính pháp môn đã giúp tôi hiểu được chân giả của cuộc sống, để tôi không còn bị lẫn quẩn trong vòng vô minh bao phủ. Nay tôi có Tổ độ trì, có Thầy Cô dẫn dắt và có các bạn đồng hướng tu hành. Đó là niềm hạnh phúc nhất đối với tôi.


Vài hàng chia sẻ,

Thân ái.

0 lượt xem

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

NS.49_Diễn Văn Mừng Sinh Nhựt Tổ

Môn sinh Kim (Thiền Đường Surrey) Ngày 14 tháng 10 năm 2011 Kính thưa đức Sư Tổ DASIRA NARADA, Thầy Cô Chưởng Môn, Ban Giảng huấn và các...

bottom of page