Môn Sinh BUNKORN
Thiền Đường Montreal 2 Canada
Kính thưa Đức Sư Tổ Dasira Narada, kính thưa Đệ Nhị Sư Tổ Narada Mahathera, kính thưa Thầy Cô Chưởng Môn, kính chào Quý vị đồng môn UHBE,
Hôm nay chúng ta cùng nhau từ khắp mọi nơi trên thế giới đến đây kỷ niệm 14 năm thành lập pháp môn Vi Diệu Pháp Hành Thiền.
Cách đây hơn 100 năm, VDPHT được khai sáng bởi Đức Sư Tổ Dasira Narada, Vị Tổ vĩ đại, bằng công sức của 18 năm dài thiền định trên đỉnh núi cao của dãy Hy Mã Lạp Sơn đã để lại cho nhân loại. Nhị Tổ, Vị Tổ thứ hai là một sứ giả Phật giáo du lịch rất nhiều nơi trong nhiều nước ở Đông Nam Á, đã có duyên lành lớn với người Việt Nam. Ông coi Việt Nam là quê hương thứ hai của mình. Hơn thế nữa, trong chuyến đi cuối cùng của ông đến Việt Nam năm 1972, lần đầu tiên ông mật truyền VDPHT cho 5 người Việt Nam. Trong những năm 1980 trước đây, một số người Việt Nam đã đến Mỹ, vì lợi nhuận cá nhân, đã lợi dụng danh nghĩa của Ngài Dasira Narada, và truyền bá sai lệch đường lối của Ngài. Sự kiện này đã gây ra rất nhiều nguy hại cho Pháp môn của chúng tôi.
Từ năm 1996, sau khi định cư tại Seattle, Thầy Thuận và Cô Hải, mang một sứ mệnh thiêng liêng từ Sư Tổ để phát triển VDPHT đúng hướng, đúng cách, vì lợi ích của nhân loại. Cả hai người, họ cống hiến hết cuộc đời và thời gian còn lại cho công việc phát triển VDPHT. Kể từ đó, VDPHT lớn lên tại Hoa Kỳ và ở khắp mọi nơi trên thế giới, không bao giờ dừng lại. Điển hình, chỉ cần từ đầu năm đến nay, Thầy Cô đã thành lập thêm ít nhất 9 Thiền Đường mới được mở ra ở Mỹ, châu Á và các châu lục đại dương. Xin cảm ơn Thầy Thuận và Cô Hải đã hướng dẫn chúng tôi đúng đường, con đường hành Bồ Tát đạo. Kết quả, hôm nay chúng ta vui mừng chào đón sự việc chính phủ Hoa Kỳ tặng bằng khen ngợi về những đóng góp của pháp môn cho lợi ích của tha nhân. Đó là một vinh dự và niềm tự hào cho tất cả chúng ta.
Tôi có cơ hội tìm học VDPHT vào tháng tư năm 2007 tại thành phố Ottawa, khoảng 200 km (120 dặm) từ thành phố Montreal nơi tôi sinh sống. Nhóm Chúng tôi khoảng 40 người, đều có một số vấn đề sức khỏe khác nhau. Mỗi ngày chúng tôi phải lái xe 2 tiếng đi, 2 tiếng về. Vì vậy, khi về đến nhà, đôi khi qua khỏi nửa đêm. Một điều rất ngạc nhiên là khi thức dậy vào buổi sáng, chúng tôi đã không cảm thấy gì là mệt mỏi mặc dầu chúng tôi đi ngủ rất muộn. Sau khi kết thúc lớp học, nhóm của chúng tôi đã quyết định mở một Thiền Đường trong thành phố Montreal. Lớp học đầu tiên vào tháng 11-2007 có gần 200 người tham dự.
Trong khi giảng dạy các khóa học tại Montreal, ThầyThuận đã đề nghị mở các lớp học ở Phnom Penh, Campuchia. Thầy cho biết Campuchia là một nước nghèo mà không có hệ thống medicare như chúng tôi, do đó VDPHT sẽ mang lại cho họ sức khỏe giúp họ khỏe mạnh để đi làm kiếm sống. Vì vậy vào tháng 2 năm 2008 với sự giúp đỡ của hai mươi tình nguyện viên khác từ các Thiền Đường khác nhau, và đặc biệt là từ Thầy Thuận và Cô Hải, chúng tôi thành công đã mở được lớp học mới ở Phnom Penh, Campuchia, cũng có khoảng 200 người được tham dự, và thêm một Thiền Đường mới đã được thành lập cùng một lúc.
Vào tháng Mười Một năm 2008, chúng tôi trở lại Campuchia một lần nữa với khoảng 50 tình nguyện viên từ các Thiền Đường khác nhau để mở lớp học lần thứ hai tại Phnom Penh. Khoảng 200 người đã tham dự. Một phép lạ đã xảy ra, vào ngày thứ 6 của lớp học, một phụ nữ đã bị tàn tật hoàn toàn hơn mười năm sau một tai nạn xe máy. Vậy mà cô ta có thể đứng dậy đi bộ từ chiếc ghế của mình đến bàn thờ Tổ. Kể từ đó, cô tiếp tục đi bộ rất bình thường.
Vào tháng 9 năm 2009, chúng tôi nhận được một giấy phép từ chính phủ Campuchia, công nhận UHBE là tổ chức hành thiện độc lập, NGO (Non Government Organization) tương tự như Hội Chữ thập đỏ, OXFAM, World Vision…
Thay mặt cho dân tộc Campuchia , tôi xin cảm ơn Thầy Thuận, Cô Hải, và tất cả các tình nguyện viên từ các Thiền Đường khác nhau trên thế giới, tất cả đã ra sức, thời gian, tài chính của mình để giúp dân tộc tôi.
Xin chân thành cảm ơn bạn.