Môn Sinh Susan Luong (TĐ Seattle)
Tháng 02 năm 2011
Thân gởi các bạn đồng môn của các Thiền Đường Vi Diệu Pháp Hành Thiền
Nhân dịp Xuân đến, toàn thể môn sinh Thiền Đường Seattle thân ái gởi đến các bạn đồng môn trên toàn thế giới những lời chúc mừng nồng nhiệt nhất. Nguyện cầu Đức Sư Tổ Dasira Narada gia hộ cho các bạn và gia quyến được nhiều hạnh phúc, bình an, sức khỏe, và gặt hái nhiều thành công trên con đường tu học tiến hóa tâm linh.
Bước sang năm mới là dịp tốt để chúng ta phản ánh lại “đức tánh tình thương" mà Sư Tổ đã dạy chúng ta bởi vì tình thương là nền tảng của Pháp môn Vi Diệu Pháp Hành Thiền. Chúng ta đã nghe Thầy Cô giảng dạy về “đức tánh tình thương". Điều quan trọng là chúng ta phải thấu hiểu "tình thương" là gì. Và điều quan trọng hơn nữa là chúng ta phải cố gắng thể hiện "tình thương" qua các hành vi hằng ngày một cách thiết thực.
Năm mới cũng là dịp tốt để chúng ta hồi tưởng lại những gì chúng ta đã làm, trong năm vừa qua và cả những năm trước đó nữa, trong hạnh nguyện gầy dựng và vun bồi “đức tánh tình thương". Trong lúc tư duy, chúng ta nên chú trọng đến những điều sau đây:
1) Những gì xảy ra trong năm qua, đã ảnh hưởng đến "tình thương" của chúng ta cho thân nhân, bạn bè, và người xung quanh?
2) Đối với những gì đã xảy ra, mình nên làm hay nên tránh làm những điều gì, để cho "tình thương" của mình phản ánh lời Tổ dạy?
3) Bắt đầu từ bây giờ và cho tương lai, mình nên làm gì, để chia sẽ và bồi đắp "tình thương" cho nhân loại như lời Tổ dạy?
Trước hết chúng ta phải sáng suốt để nhận ra những lỗi lầm của mình, ngõ hầu tu chỉnh để mà tiến hoá. Nếu muốn tu tiến tâm linh, chúng ta phải luôn luôn tự phê, tự kiểm về những hành vi của mình, đã gây ảnh hưởng không tốt cho thân nhân, bạn bè, và những người xung quanh. Trong lúc tự kiểm, chúng ta sẽ nhận ra những lời nói và việc làm của mình, thật ra thiếu "tình thương" hay đi ngược lại bản chất của "tình thương", một đức tính quan trọng mà mỗi môn sinh VDPHT nhất định phải có. Trong lúc tư duy, ta nên chú trọng đến các hành động và phát biểu của chính mình. Chúng ta không nên chê trách người khác và nghĩ rằng họ phải làm thế này hay thế kia. Trên con đường tu học của mình, mình chỉ có thể tự chỉnh sửa những suy nghĩ và hành động của chính mình, bởi vì chỉ có mình, mới điều khiển được tư duy và hành động của chính mình. Chúng ta không thể thay đổi ý nghĩ và hành động của người khác, bởi vì việc này ngoài khả năng của chúng ta. Nếu muốn tinh tấn trên con đường tu học, mình không nên đổ lỗi cho người khác về những sai lầm của chính mình. Dầu cho người khác có nói hay làm gì đi nữa, nếu mình cho họ sai tức là mình đã sai. Sư Tổ dạy rằng, điều quan trọng đối với người tu là phải nhận ra được sự sai trái của mình, bởi vì chúng ta không thể sửa khi chúng ta không biết là mình sai.
Kế đến, một khi chúng ta nhận biết những sai trái của mình rồi, thì chúng ta phải có trí tuệ của người môn sinh VDPHT, để tìm hiểu xem mình nên làm gì hay không nên làm gì trong những tình huống đó, để thể hiện "tình thương" mà Sư Tổ đã dạy mình. Trên hành trình tiến hoá, mình nên quan tâm đến những điều mình nói hay làm để cho người khác thật sự cảm nhận được "tình thương" mà mình cho họ. Mặc dầu chúng ta vẫn còn tu học, vẫn bị chi phối bởi thế gian vô thường, đừng để cho lời nói việc làm của mình vướng vào tham-sân-si hay tư lợi cá nhân. Ngược lại, lời nói và hành động của mình phải dựa trên căn bản của từ bi, vị tha và tâm mong cầu cho hạnh phúc đại đồng. Nếu làm được điều này, chúng ta sẽ có được một "tình thương" cao thượng. Đó là nền tảng của môn sinh VDPHT và đó cũng là nền tảng để xây dựng một thế giới an lành và hoà hợp cho toàn thể nhân loại.
Sau cùng, một khi chúng ta đã xác định những gì chúng ta nên nói hay làm trong những tình huống đó rồi, thì chúng ta, những người môn sinh VDPHT, phải vận dụng trí tuệ để nghiên cứu những kinh nghiệm trong quá khứ, ngõ hầu trong tương lai, lời nói hay việc làm của mình luôn thể hiện "tình thương" cho nhân loại một cách chân thật và đậm đà. Trên hành trình tiến hoá, chúng ta nên áp dụng những căn bản của "tình thương" không những trong Thiền Đường mà luôn cả ngoài xã hội. Mỗi ngày chỉ có 24 giờ, chúng ta nên sáng suốt trân quí thời gian chúng ta dành cho Thiền đường. Vì nhiều người trong chúng ta dành phần lớn thì giờ của mình ở thế giới bên ngoài, nên chúng ta phải nhớ áp dụng những căn bản "tình thương" này luôn cả ngoài xã hội. Nên nhớ rằng dù cho chúng ta có thực hiện những căn bản của "tình thương" này bên trong Thiền Đường, mà chúng ta lơ là với việc ngoài xã hội thì công đức của chúng ta cũng giảm đi và sẽ tan biến luôn. Chỉ khi nào chúng ta làm được những điều trên, chúng ta mới thật sự có "tình thương vị tha" cho nhân loại, đúng theo lời Tổ dạy. Chỉ khi nào chúng ta làm được những điều trên, chúng ta mới thăng tiến trên hành trình tiến hoá tâm linh.
Toàn thể môn sinh Thiền Đường Seattle xin gởi đến các bạn đồng môn trên khắp hoàn vũ thật nhiều “tình thương” và những lời chúc mừng tốt đẹp nhất. Mong gặp các bạn tại Seattle trong một ngày gần đây.
Chào thân thương!