Tôi tên Cao Thị Cam, sinh năm 1955, là môn sinh Cấp 4 thuộc Thiền Đường Hóc Môn.
Suốt thời gian qua sống trong Pháp Tổ, đã để lại cho tôi đôi điều cảm nhận sâu sắc khi đến với Pháp Môn VDPHT.
Đầu tiên tôi xin cảm niệm công đức, lòng thành kính Đức Sư Tổ Dasira Narada, Nhị Sư Tổ Narada Mahathera, đến Thầy Cô Chưởng Môn cùng Ban Giảng Huấn và chị Hà, anh Khánh, các anh chị em đồng môn, suốt thời gian qua đã hướng dẫn, dìu dắt tôi trên bước đường tu học này.
Tổ dạy, có thân là có bệnh …
Lúc đó, cái lưng của tôi đau dữ dội lắm, cũng nhờ người quen giới thiệu Pháp Môn này, tôi đã theo học, tôi đã nguyện trở lại Thiền Đường giúp mọi người theo lời Thầy Cô hướng dẫn … Đến Thiền Đường, bệnh nhân rất đông, tôi cùng các anh chị em giúp đỡ mọi bệnh nhân. Còn bản thân, lúc đó cái lưng đau dữ dội, tưởng như sắp gãy làm đôi, lắm lúc muốn khóc thật to cho đỡ đau, nhưng cố gắng chịu đựng và tôi miệt mài thiền định, cho đến một hôm, tôi chợt nghe một cái “phụt” từ lưng vọt ra… Vài giây bấn loạn do không hiểu gì, rồi tôi chợt nhận ra lưng tôi nhẹ quá, như bỏ được khối đá to, không còn đau nữa, thật là vi diệu của Pháp Tổ. Ngoài ra các bệnh vặt như ho, nhức đầu, sổ mũi lúc trở trời, cũng đều biến mất trong tôi, giờ đây sức khỏe tôi đã ổn.
Mong muốn duy nhất của tôi là tất cả bệnh nhân đến thiền đường cũng tìm lại được sức khỏe của mình.
Nhị Bình, ngày 21 tháng 12 năm 2017
Cao Thị Cam